Facebook Post View

N
Nhà Văn Hoàng Anh Tú
Sep 21, 2025 16:00 ·
[Phản Hồi HỘP ĐEN] CỦA BIẾU LÀ CỦA LO, CỦA CHO LÀ CỦA NỢ! Gửi bạn gái viết bài MẸ CHỒNG CHO ĐẤT MÀ KHÔNG CHO BÁN (hộp đen 16/9). Đọc thư, tôi vừa thương lại vừa giận. Thương cho hoàn cảnh oằn mình gánh nợ của bạn một, thì giận sự ngây thơ của bạn mười. Giận vì bạn đã quá dễ dàng tin vào cái gọi là "lộc của tổ tiên", để rồi tự tròng cái ách vào cổ mình. Xin lỗi nếu những lời của tôi có phần phũ phàng, nhưng đã đến lúc các cô con dâu chúng ta phải ngừng mơ mộng và nhìn thẳng vào sự thật: Của cải mẹ chồng cho, rất hiếm khi là một món quà vô điều kiện. Nó thường là một sợi dây xích, một phép thử, một công cụ để kiểm soát và nhắc nhở chúng ta về vị trí "người ngoài" trong gia đình họ. Hãy nhìn lại lời của mẹ chồng cô gái ấy mà xem: "Mẹ cho chúng mày cái cần câu... Nhưng nhớ, đây là đất lộc, chỉ để vun vào chứ không được bán đi". Nghe thì có vẻ cao siêu, triết lý, nhưng thực chất đó là một lời tuyên bố chủ quyền đầy tính toán. "Cho" mà không có quyền định đoạt, vậy đó là "cho" hay là "cho ở nhờ, cho giữ hộ"? Bà ấy không cho các bạn một tài sản, bà ấy đang trao cho các bạn một trách nhiệm, một gánh nặng mang tên "gia tộc", và người thực thi giám sát trách nhiệm đó không ai khác chính là con trai cưng của bà. Kết quả là gì? Là khi bạn gặp khó khăn nhất, cần đến "của để dành" nhất, thì chồng bạn lại xù lông lên như một con nhím, coi bạn như kẻ thù đang âm mưu xâm phạm "di sản" của gia đình anh ta. Mẹ chồng bạn thì nhẹ nhàng buông một câu chí mạng, rằng không gánh nổi thì bán cái nhà của bạn đi. Thấy không? Cái gì của bạn thì có thể bán, còn cái gì của "gia tộc" họ thì bất khả xâm phạm, dù nó có thể cứu vãn gia đình nhỏ của bạn khỏi bờ vực sụp đổ. Tôi nói ra được những điều này, là bởi vì chính tôi cũng đã từng đứng trước một "món hời" như bạn. Ngày chúng tôi mới cưới, mẹ chồng tôi cũng tuyên bố cho vợ chồng tôi căn nhà mặt phố của ông bà để lại, nói là để chúng tôi có chỗ an cư lạc nghiệp, không phải đi thuê nhà vất vả. Chồng tôi và cả gia đình anh ấy đã mừng như bắt được vàng. Nhưng tôi thì không. Tôi đã hỏi bà đúng hai câu. Một là: "Mẹ có sang tên sổ đỏ cho vợ chồng con không?". Bà trả lời: "Nhà này hương hỏa, sau này để cho cháu đích tôn, mẹ cho ở thôi". Hai là: "Nếu sau này chúng con có việc cần, muốn bán đi để lo cho tương lai các cháu được không?". Bà sa sầm mặt: "Nhà của tổ tiên ai lại bán đi bao giờ!". Ngay lúc đó, tôi đã quay sang nói với chồng và mẹ chồng, bằng một giọng dứt khoát nhất: "Vậy thì con xin phép không nhận ạ. Vợ chồng con còn trẻ, còn sức, tự lo được. Chúng con sẽ đi thuê nhà, hoặc mua một căn chung cư trả góp nhỏ. Căn nhà đó là của bố mẹ, chúng con không dám nhận một tài sản lớn mà mình không có quyền quyết định như vậy". Khỏi phải nói, cả gia đình chồng đã sốc đến mức nào. Chồng tôi giận tôi cả tháng trời, nói tôi ngu dại, không biết điều. Mẹ chồng thì nói mát, rằng tôi là dâu mới mà đã cao ngạo, không coi trọng tấm lòng của nhà chồng. Nhưng tôi mặc kệ. Chúng tôi đã phải đi thuê một căn nhà trọ chật chội. Chúng tôi đã phải cày cuốc vất vả hơn rất nhiều. Nhưng anh Tú và các bạn ạ, căn nhà trọ đó là của chúng tôi. Bữa cơm đạm bạc nhưng không ai có quyền dạy dỗ tôi phải nấu món gì. Giấc ngủ chập chờn nhưng không phải lo ngay ngáy ngày mai mẹ chồng qua kiểm tra xem nhà cửa có sạch không. Chúng tôi tự do, tự tại trong thế giới nhỏ bé của mình. Và quan trọng nhất, chúng tôi học được cách phải đồng lòng chiến đấu vì mục tiêu chung, chứ không phải ỷ lại vào "lộc" của bất kỳ ai. Vậy nên, cô gái trong câu chuyện kia ơi, vấn đề của bạn không nằm ở khoản nợ ngân hàng. Vấn đề lớn nhất của bạn là người chồng không cùng một chiến tuyến, và "món quà" của mẹ chồng chính là thứ đã đào sâu thêm cái hố ngăn cách giữa hai vợ chồng bạn. Tôi mong các cô con dâu phải mạnh mẽ và lý trí hơn. Đừng bao giờ để mình rơi vào thế phải phụ thuộc hay chịu ơn nhà chồng. Sự tự chủ về tài chính và độc lập trong quyết định mới là "mảnh đất" màu mỡ nhất mà một người phụ nữ có thể sở hữu. Của cải cho không biếu không, thường là thứ đắt giá nhất. Hãy cảnh giác! 💌[HỘP THƯ NÓNG- 16h hàng ngày tại đây] ❤️‍🩹Những vấn đề gấp xin được tư vấn nhanh bởi gần nửa triệu bạn đọc đang theo dõi page #NhàvănHoàngAnhTú. Nếu bạn đọc có nhu cầu tương tự vui lòng inbox . ✍️Lưu ý: Tôi có thể biên tập lại câu chuyện của bạn sao cho mạch lạc, dễ hiểu hơn trước khi đăng tải. #hopden #hoanganhtu #MayváTráiTimNhiềuThươngTổn #TiệmSửaChữaHônNhân #HoangAnhTu #hônnhân #hanhphuc #giotinhtuom #yeuthuong #chualanh #yeubanthan #selflove #Bạnđượcquyềnhạnhphúc #VTV2 #Phụnữlàđểyêuthương #VTVgo #PhụNữLàĐểYêuThương #HộpThưNóng
View Original
Crawled:
Sep 27, 2025 06:43:56
Post ID: 1337273927766889

Raw JSON Data

[
    {
        "message": "[Phản Hồi HỘP ĐEN]\nCỦA BIẾU LÀ CỦA LO, CỦA CHO LÀ CỦA NỢ!\nGửi bạn gái viết bài MẸ CHỒNG CHO ĐẤT MÀ KHÔNG CHO BÁN (hộp đen 16\/9). Đọc thư, tôi vừa thương lại vừa giận. Thương cho hoàn cảnh oằn mình gánh nợ của bạn một, thì giận sự ngây thơ của bạn mười. Giận vì bạn đã quá dễ dàng tin vào cái gọi là \"lộc của tổ tiên\", để rồi tự tròng cái ách vào cổ mình.\n\nXin lỗi nếu những lời của tôi có phần phũ phàng, nhưng đã đến lúc các cô con dâu chúng ta phải ngừng mơ mộng và nhìn thẳng vào sự thật: Của cải mẹ chồng cho, rất hiếm khi là một món quà vô điều kiện. Nó thường là một sợi dây xích, một phép thử, một công cụ để kiểm soát và nhắc nhở chúng ta về vị trí \"người ngoài\" trong gia đình họ.\n\nHãy nhìn lại lời của mẹ chồng cô gái ấy mà xem: \"Mẹ cho chúng mày cái cần câu... Nhưng nhớ, đây là đất lộc, chỉ để vun vào chứ không được bán đi\". Nghe thì có vẻ cao siêu, triết lý, nhưng thực chất đó là một lời tuyên bố chủ quyền đầy tính toán. \"Cho\" mà không có quyền định đoạt, vậy đó là \"cho\" hay là \"cho ở nhờ, cho giữ hộ\"? Bà ấy không cho các bạn một tài sản, bà ấy đang trao cho các bạn một trách nhiệm, một gánh nặng mang tên \"gia tộc\", và người thực thi giám sát trách nhiệm đó không ai khác chính là con trai cưng của bà.\n\nKết quả là gì? Là khi bạn gặp khó khăn nhất, cần đến \"của để dành\" nhất, thì chồng bạn lại xù lông lên như một con nhím, coi bạn như kẻ thù đang âm mưu xâm phạm \"di sản\" của gia đình anh ta. Mẹ chồng bạn thì nhẹ nhàng buông một câu chí mạng, rằng không gánh nổi thì bán cái nhà của bạn đi. Thấy không? Cái gì của bạn thì có thể bán, còn cái gì của \"gia tộc\" họ thì bất khả xâm phạm, dù nó có thể cứu vãn gia đình nhỏ của bạn khỏi bờ vực sụp đổ.\n\nTôi nói ra được những điều này, là bởi vì chính tôi cũng đã từng đứng trước một \"món hời\" như bạn. Ngày chúng tôi mới cưới, mẹ chồng tôi cũng tuyên bố cho vợ chồng tôi căn nhà mặt phố của ông bà để lại, nói là để chúng tôi có chỗ an cư lạc nghiệp, không phải đi thuê nhà vất vả. Chồng tôi và cả gia đình anh ấy đã mừng như bắt được vàng.\n\nNhưng tôi thì không. Tôi đã hỏi bà đúng hai câu. Một là: \"Mẹ có sang tên sổ đỏ cho vợ chồng con không?\". Bà trả lời: \"Nhà này hương hỏa, sau này để cho cháu đích tôn, mẹ cho ở thôi\". Hai là: \"Nếu sau này chúng con có việc cần, muốn bán đi để lo cho tương lai các cháu được không?\". Bà sa sầm mặt: \"Nhà của tổ tiên ai lại bán đi bao giờ!\".\n\nNgay lúc đó, tôi đã quay sang nói với chồng và mẹ chồng, bằng một giọng dứt khoát nhất: \"Vậy thì con xin phép không nhận ạ. Vợ chồng con còn trẻ, còn sức, tự lo được. Chúng con sẽ đi thuê nhà, hoặc mua một căn chung cư trả góp nhỏ. Căn nhà đó là của bố mẹ, chúng con không dám nhận một tài sản lớn mà mình không có quyền quyết định như vậy\". Khỏi phải nói, cả gia đình chồng đã sốc đến mức nào. Chồng tôi giận tôi cả tháng trời, nói tôi ngu dại, không biết điều. Mẹ chồng thì nói mát, rằng tôi là dâu mới mà đã cao ngạo, không coi trọng tấm lòng của nhà chồng. Nhưng tôi mặc kệ.\n\nChúng tôi đã phải đi thuê một căn nhà trọ chật chội. Chúng tôi đã phải cày cuốc vất vả hơn rất nhiều. Nhưng anh Tú và các bạn ạ, căn nhà trọ đó là của chúng tôi. Bữa cơm đạm bạc nhưng không ai có quyền dạy dỗ tôi phải nấu món gì. Giấc ngủ chập chờn nhưng không phải lo ngay ngáy ngày mai mẹ chồng qua kiểm tra xem nhà cửa có sạch không. Chúng tôi tự do, tự tại trong thế giới nhỏ bé của mình. Và quan trọng nhất, chúng tôi học được cách phải đồng lòng chiến đấu vì mục tiêu chung, chứ không phải ỷ lại vào \"lộc\" của bất kỳ ai.\n\nVậy nên, cô gái trong câu chuyện kia ơi, vấn đề của bạn không nằm ở khoản nợ ngân hàng. Vấn đề lớn nhất của bạn là người chồng không cùng một chiến tuyến, và \"món quà\" của mẹ chồng chính là thứ đã đào sâu thêm cái hố ngăn cách giữa hai vợ chồng bạn.\n\nTôi mong các cô con dâu phải mạnh mẽ và lý trí hơn. Đừng bao giờ để mình rơi vào thế phải phụ thuộc hay chịu ơn nhà chồng. Sự tự chủ về tài chính và độc lập trong quyết định mới là \"mảnh đất\" màu mỡ nhất mà một người phụ nữ có thể sở hữu. Của cải cho không biếu không, thường là thứ đắt giá nhất. Hãy cảnh giác!\n\n💌[HỘP THƯ NÓNG-  16h hàng ngày tại đây] \n❤️‍🩹Những vấn đề gấp xin được tư vấn nhanh bởi gần nửa triệu bạn đọc đang theo dõi page #NhàvănHoàngAnhTú. Nếu bạn đọc có nhu cầu tương tự  vui lòng inbox .\n ✍️Lưu ý:  Tôi có thể biên tập lại câu chuyện của bạn sao cho mạch lạc, dễ hiểu hơn trước khi đăng tải.  \n#hopden #hoanganhtu #MayváTráiTimNhiềuThươngTổn #TiệmSửaChữaHônNhân   #HoangAnhTu #hônnhân #hanhphuc #giotinhtuom #yeuthuong #chualanh #yeubanthan #selflove #Bạnđượcquyềnhạnhphúc #VTV2 #Phụnữlàđểyêuthương #VTVgo #PhụNữLàĐểYêuThương  #HộpThưNóng",
        "post_id": "1337273927766889",
        "author_id": "100044528825704",
        "image_urls": [],
        "video_urls": [],
        "author_name": "Nhà Văn Hoàng Anh Tú",
        "creation_time": "2025-09-21T09:00:00+00:00"
    }
]
9898
Characters
1
Top Level Keys
9.67
KB Size