Facebook Post View

N
Nhà Văn Hoàng Anh Tú
Sep 25, 2025 19:00 ·
MUỐN CUA LẠI VỢ CŨ Ba năm. Đó là khoảng thời gian kể từ ngày tôi và vợ cũ chính thức đường ai nấy đi. Ba năm qua, tôi đã lao vào những cuộc vui chớp nhoáng, những mối quan hệ không đầu không cuối, tự cho rằng đó là cách để tận hưởng cuộc sống tự do mà mình đã lựa chọn. Nhưng anh Tú ơi, tất cả những cuộc vui đó cộng lại, cũng không thể nào sánh bằng một buổi chiều cuối tuần, khi tôi tình cờ gặp lại cô ấy ở nhà sách. Cô ấy đứng đó, ở quầy sách văn học, mái tóc cắt ngắn năng động, mặc một chiếc váy suông màu xanh nhạt và đi một đôi giày bệt. Cô ấy không trang điểm cầu kỳ, chỉ một chút son môi cũng đủ làm bừng sáng cả khuôn mặt. Khi cô ấy quay lại và mỉm cười chào tôi, một nụ cười thật tươi, không gượng ép, tim tôi đã hẫng đi một nhịp. Một cảm giác quen thuộc nhưng cũng vô cùng xa lạ ập đến. Tôi nhận ra, người phụ nữ trước mặt tôi đây, vừa là vợ cũ của tôi, lại vừa không phải. Và ham muốn chinh phục cô ấy một lần nữa bỗng trỗi dậy mãnh liệt. Anh có thể sẽ cười tôi. Nhưng để anh hiểu, anh phải biết về người vợ mà tôi đã rời bỏ ba năm trước. Đó là một người phụ nữ hoàn toàn khác. Suốt 10 năm hôn nhân, cô ấy đã tự biến mình thành một bà mẹ bỉm sữa đúng nghĩa: lôi thôi, lếch thếch, đầu tóc lúc nào cũng vương mùi dầu mỡ, quần áo thì rộng thùng thình cho tiện làm việc nhà. Cô ấy nói nhiều, cằn nhằn suốt ngày, từ chuyện tôi đi làm về muộn, vứt tất không đúng chỗ, cho đến chuyện con cái học hành. Mọi cuộc nói chuyện của chúng tôi chỉ xoay quanh tiền điện, tiền nước, tiền học của con. Sự lãng mạn chết dần, sự hấp dẫn giới tính cũng biến mất. Tôi đã chán. Tôi đã ngoại tình, tôi thừa nhận. Tôi đã tìm đến một người phụ nữ khác, một người biết cách ăn mặc, biết nũng nịu, biết nói những lời ngọt ngào. Và khi mọi chuyện vỡ lở, tôi đã chọn ly hôn. Trong thâm tâm, tôi đã đổ lỗi cho cô ấy. Tôi đã nghĩ, giá như cô ấy biết chăm chút cho bản thân hơn, giá như cô ấy đừng cằn nhằn, giá như cô ấy vẫn đáng yêu như ngày mới yêu, thì tôi đã không phải tìm đến một vòng tay khác. Ba năm tự do, tôi đã nhận ra những cuộc vui bên ngoài kia thật trống rỗng. Những người phụ nữ xinh đẹp lướt qua đời tôi, nhưng không ai cho tôi cảm giác của một gia đình, không ai cằn nhằn tôi nhưng cũng không ai lo cho tôi một bữa cơm nóng khi tôi ốm. Tôi bắt đầu nhớ nhà, nhớ các con, và đôi khi, nhớ cả những lời cằn nhằn của cô ấy. Và rồi, cuộc gặp gỡ định mệnh đó đã đánh thức mọi thứ. Người phụ nữ trước mặt tôi hôm nay, chính là hình mẫu mà tôi đã tìm kiếm ở bên ngoài. Cô ấy tự tin, vui vẻ, độc lập và quyến rũ một cách lạ thường. Ly hôn dường như không phải là dấu chấm hết, mà lại là một sự tái sinh đối với cô ấy. Cô ấy đã lột xác. Hóa ra, người cầm tù cô ấy trong hình ảnh quê mùa, mệt mỏi ngày xưa lại chính là tôi. Gánh nặng gia đình, gánh nặng làm vợ, làm mẹ, và cả sự vô tâm của tôi đã bào mòn cô ấy. Giờ đây, khi không còn tôi bên cạnh, cô ấy lại có thời gian để sống cho chính mình, và cô ấy đã rực rỡ trở lại. Tôi bắt đầu chiến dịch "cưa lại vợ cũ". Tôi lấy cớ các con để được gặp cô ấy nhiều hơn. Tôi chủ động nhắn tin hỏi han, khen cô ấy xinh đẹp. Các con tôi, hai đứa nhỏ cũng rất mong bố mẹ quay về với nhau, chúng nó liên tục "đẩy thuyền", tạo cơ hội cho tôi. Nhưng đáp lại tất cả sự nhiệt tình của bố con tôi, là một sự bình thản đến đáng sợ của cô ấy. Cô ấy không từ chối, cũng không tỏ ra ghét bỏ. Cô ấy vẫn vui vẻ, vẫn nói chuyện, nhưng luôn giữ một khoảng cách vô hình. Ánh mắt cô ấy nhìn tôi, không còn là ánh mắt của một người vợ, mà chỉ đơn thuần là ánh mắt của một người bạn cũ, của mẹ của các con tôi. Không một chút gợn sóng. Anh Tú ơi, tôi phải làm gì để phá vỡ bức tường băng mà cô ấy đã dựng lên? Làm sao để chứng minh rằng gã đàn ông nông cạn, ích kỷ ngày xưa đã chết rồi, và người đang đứng trước cô ấy bây giờ là một người thật sự biết hối cải? Tôi biết mình đã sai khi đổ lỗi cho cô ấy về quá khứ, nhưng tôi thực sự yêu con người của cô ấy bây giờ. Liệu tôi có còn cơ hội không anh? Hay một khi người phụ nữ đã vì đau khổ mà lột xác, thì họ sẽ không bao giờ nhìn lại quá khứ đã làm họ tổn thương nữa? Tôi thực sự không muốn bỏ lỡ cô ấy thêm một lần nào nữa. [HỘP ĐEN - Nơi bạn được trút bỏ] 🖤 Đừng gồng mình chịu đựng nữa! Hãy trút vào đây! Gần nửa triệu độc giả vẫn đang ở đây, bên bạn, lắng nghe và cho bạn những lời khuyên chân tình, thiết thực. 💌 Rất nhiều những cái ôm dành cho sự dũng cảm bạn đã dám nói ra, viết ra thay vì nuốt giấu giữ trong lòng bạn. ✍️ Lưu ý: Tôi có thể biên tập lại câu chuyện của bạn sao cho mạch lạc, dễ hiểu hơn trước khi đăng tải. #hopden #hoanganhtu #MayváTráiTimNhiềuThươngTổn #TiệmSửaChữaHônNhân #Bạnđượcquyềnhạnhphúc #VTV2 #Phụnữlàđểyêuthương #VTVgo #PhụNữLàĐểYêuThương
View Original
Crawled:
Sep 27, 2025 06:43:43
Post ID: 1340671584093790

Raw JSON Data

[
    {
        "message": "MUỐN CUA LẠI VỢ CŨ\nBa năm. Đó là khoảng thời gian kể từ ngày tôi và vợ cũ chính thức đường ai nấy đi. Ba năm qua, tôi đã lao vào những cuộc vui chớp nhoáng, những mối quan hệ không đầu không cuối, tự cho rằng đó là cách để tận hưởng cuộc sống tự do mà mình đã lựa chọn. Nhưng anh Tú ơi, tất cả những cuộc vui đó cộng lại, cũng không thể nào sánh bằng một buổi chiều cuối tuần, khi tôi tình cờ gặp lại cô ấy ở nhà sách.\n\nCô ấy đứng đó, ở quầy sách văn học, mái tóc cắt ngắn năng động, mặc một chiếc váy suông màu xanh nhạt và đi một đôi giày bệt. Cô ấy không trang điểm cầu kỳ, chỉ một chút son môi cũng đủ làm bừng sáng cả khuôn mặt. Khi cô ấy quay lại và mỉm cười chào tôi, một nụ cười thật tươi, không gượng ép, tim tôi đã hẫng đi một nhịp. Một cảm giác quen thuộc nhưng cũng vô cùng xa lạ ập đến. Tôi nhận ra, người phụ nữ trước mặt tôi đây, vừa là vợ cũ của tôi, lại vừa không phải. Và ham muốn chinh phục cô ấy một lần nữa bỗng trỗi dậy mãnh liệt.\n\nAnh có thể sẽ cười tôi. Nhưng để anh hiểu, anh phải biết về người vợ mà tôi đã rời bỏ ba năm trước. Đó là một người phụ nữ hoàn toàn khác. Suốt 10 năm hôn nhân, cô ấy đã tự biến mình thành một bà mẹ bỉm sữa đúng nghĩa: lôi thôi, lếch thếch, đầu tóc lúc nào cũng vương mùi dầu mỡ, quần áo thì rộng thùng thình cho tiện làm việc nhà. Cô ấy nói nhiều, cằn nhằn suốt ngày, từ chuyện tôi đi làm về muộn, vứt tất không đúng chỗ, cho đến chuyện con cái học hành. Mọi cuộc nói chuyện của chúng tôi chỉ xoay quanh tiền điện, tiền nước, tiền học của con. Sự lãng mạn chết dần, sự hấp dẫn giới tính cũng biến mất.\n\nTôi đã chán. Tôi đã ngoại tình, tôi thừa nhận. Tôi đã tìm đến một người phụ nữ khác, một người biết cách ăn mặc, biết nũng nịu, biết nói những lời ngọt ngào. Và khi mọi chuyện vỡ lở, tôi đã chọn ly hôn. Trong thâm tâm, tôi đã đổ lỗi cho cô ấy. Tôi đã nghĩ, giá như cô ấy biết chăm chút cho bản thân hơn, giá như cô ấy đừng cằn nhằn, giá như cô ấy vẫn đáng yêu như ngày mới yêu, thì tôi đã không phải tìm đến một vòng tay khác.\n\nBa năm tự do, tôi đã nhận ra những cuộc vui bên ngoài kia thật trống rỗng. Những người phụ nữ xinh đẹp lướt qua đời tôi, nhưng không ai cho tôi cảm giác của một gia đình, không ai cằn nhằn tôi nhưng cũng không ai lo cho tôi một bữa cơm nóng khi tôi ốm. Tôi bắt đầu nhớ nhà, nhớ các con, và đôi khi, nhớ cả những lời cằn nhằn của cô ấy.\n\nVà rồi, cuộc gặp gỡ định mệnh đó đã đánh thức mọi thứ. Người phụ nữ trước mặt tôi hôm nay, chính là hình mẫu mà tôi đã tìm kiếm ở bên ngoài. Cô ấy tự tin, vui vẻ, độc lập và quyến rũ một cách lạ thường. Ly hôn dường như không phải là dấu chấm hết, mà lại là một sự tái sinh đối với cô ấy. Cô ấy đã lột xác.\nHóa ra, người cầm tù cô ấy trong hình ảnh quê mùa, mệt mỏi ngày xưa lại chính là tôi. Gánh nặng gia đình, gánh nặng làm vợ, làm mẹ, và cả sự vô tâm của tôi đã bào mòn cô ấy. Giờ đây, khi không còn tôi bên cạnh, cô ấy lại có thời gian để sống cho chính mình, và cô ấy đã rực rỡ trở lại.\n\nTôi bắt đầu chiến dịch \"cưa lại vợ cũ\". Tôi lấy cớ các con để được gặp cô ấy nhiều hơn. Tôi chủ động nhắn tin hỏi han, khen cô ấy xinh đẹp. Các con tôi, hai đứa nhỏ cũng rất mong bố mẹ quay về với nhau, chúng nó liên tục \"đẩy thuyền\", tạo cơ hội cho tôi.\n\nNhưng đáp lại tất cả sự nhiệt tình của bố con tôi, là một sự bình thản đến đáng sợ của cô ấy. Cô ấy không từ chối, cũng không tỏ ra ghét bỏ. Cô ấy vẫn vui vẻ, vẫn nói chuyện, nhưng luôn giữ một khoảng cách vô hình. Ánh mắt cô ấy nhìn tôi, không còn là ánh mắt của một người vợ, mà chỉ đơn thuần là ánh mắt của một người bạn cũ, của mẹ của các con tôi. Không một chút gợn sóng.\n\nAnh Tú ơi, tôi phải làm gì để phá vỡ bức tường băng mà cô ấy đã dựng lên? Làm sao để chứng minh rằng gã đàn ông nông cạn, ích kỷ ngày xưa đã chết rồi, và người đang đứng trước cô ấy bây giờ là một người thật sự biết hối cải? Tôi biết mình đã sai khi đổ lỗi cho cô ấy về quá khứ, nhưng tôi thực sự yêu con người của cô ấy bây giờ.\n\nLiệu tôi có còn cơ hội không anh? Hay một khi người phụ nữ đã vì đau khổ mà lột xác, thì họ sẽ không bao giờ nhìn lại quá khứ đã làm họ tổn thương nữa? Tôi thực sự không muốn bỏ lỡ cô ấy thêm một lần nào nữa.\n\n[HỘP ĐEN - Nơi bạn được trút bỏ] \n🖤 Đừng gồng mình chịu đựng nữa! Hãy trút vào đây!  Gần nửa triệu độc giả vẫn đang ở đây, bên bạn, lắng nghe và cho bạn những lời khuyên chân tình, thiết thực. \n💌 Rất nhiều những cái ôm dành cho sự dũng cảm bạn đã dám nói ra, viết ra thay vì nuốt giấu giữ trong lòng bạn.\n✍️ Lưu ý: \nTôi có thể biên tập lại câu chuyện của bạn sao cho mạch lạc, dễ hiểu hơn trước khi đăng tải.  \n\n#hopden #hoanganhtu #MayváTráiTimNhiềuThươngTổn #TiệmSửaChữaHônNhân #Bạnđượcquyềnhạnhphúc #VTV2 #Phụnữlàđểyêuthương #VTVgo #PhụNữLàĐểYêuThương",
        "post_id": "1340671584093790",
        "author_id": "100044528825704",
        "image_urls": [],
        "video_urls": [],
        "author_name": "Nhà Văn Hoàng Anh Tú",
        "creation_time": "2025-09-25T12:00:05+00:00"
    }
]
10348
Characters
1
Top Level Keys
10.11
KB Size