[
{
"message": "Chữ hiếu không phải ở bông hoa hồng màu gì, hay những cỗ lễ linh đình ra sao\n\nKhông cần phải cài hoa hồng màu gì, cũng không cần nhắc về chữ hiếu làm gì, bởi chỉ khi còn cha mẹ, mọi nghĩa hiếu mới thực sự tồn tại. \n\nCon cũng chẳng biết con có tâm trạng cụ thể như thế nào trong mùa Vu Lan này, không rối bời, không trống rỗng, không gì cả. Bởi điểm tựa cho mọi vui buồn của một mùa ý nghĩa là cha, là mẹ, còn đâu nữa?\n\nBiết thế nào là trọn vẹn, khi mọi thứ đành chấp nhận sự tương đối. Phận người Việt tha hương, mẹ con phải sống xa cách âu cũng là định mệnh. Điều con làm được là mọi buồn đau mà cuộc đời trút xuống con giấu nhẹm đi để không đau lòng mẹ. Điều con làm được là niềm vui dù nhỏ hay những ấm áp quan tâm con đều dành cho mẹ. Thế cũng tạm được, phải không mẹ?\n\nKhi bố mất, tình cảm gộp lại con dành hết cho mẹ, bởi con nhận ra rõ hơn rằng mọi thương yêu chỉ có ý nghĩa khi người còn trên mặt đất. Quan điểm \"mẹ vẫn dõi theo con\" chỉ là để an ủi mình thôi. Mất mát là mất mát. Chúng ta không thể tự lừa dối bản thân bằng những nỗi buồn giấu sau nỗi ân hận muộn màng vì những điều lẽ ra phải làm đã không làm.\n\nCon cũng chẳng lên chùa hôm nay, bởi những nguyện cầu tự trong lòng con là đã đủ. Mọi cầu nguyện chẳng bằng việc tự răn dạy mình con phải sống cho tử tế hơn. Bởi không cha mẹ nào từ phương xa lại không vui, nếu có một cách nào đó, một sợi dây vô hình nào đó để biết được con mình nơi đây vẫn vui vẻ, tử tế và hạnh phúc phải không?\n\nChữ hiếu không phải nỗi buồn, không phải nỗi day dứt, không phải là bông hoa hồng màu gì, hay là lời nguyện cầu, hay là những đàn lễ linh đình, mâm cao cỗ đầy ra sao. Chữ hiếu đơn giản lắm: làm tròn bổn phận một người con khi mẹ cha còn trên mặt đất, và tử tế với cuộc đời khi cha mẹ không còn đồng hành cùng mình trên thế gian này nữa, giản dị thế thôi...",
"post_id": "10213468013171029",
"author_id": "1721755473",
"image_urls": [],
"video_urls": [],
"author_name": "Hoàng Nguyên Vũ",
"creation_time": "2025-09-06T12:36:05+00:00"
}
]